Lời Chúa Ga 13, 21-33.36-38
Khi ấy, (Chúa Giêsu đang
ngồi ăn với các môn đệ), tâm hồn Người bị xao xuyến, nên Người tuyên bố:
"Thật, Thầy nói thật cho các con biết, một người trong các con sẽ nộp
Thầy". Các môn đệ nhìn nhau phân vân không biết Người nói về ai. Có một
môn đệ được Chúa Giêsu yêu quý, đang ở bàn ăn gần lòng Chúa Giêsu. Vậy Phêrô
làm hiệu cho môn đệ ấy và nói: "Hỏi xem Thầy nói về ai đó". Môn đệ ấy
nghiêng mình sát ngực Chúa Giêsu và hỏi Người: "Thưa Thầy, ai vậy?"
Chúa Giêsu trả lời: "Thầy chấm miếng bánh trao cho ai là người đó".
Và Người chấm một miếng bánh trao cho Giuđa, con Simon Iscariô. Ăn miếng bánh
rồi, Satan nhập vào hắn. Chúa Giêsu nói với hắn: "Con tính làm gì thì làm
mau đi". Nhưng những người đang ngồi ăn không một ai hiểu được vì sao
Người lại nói với hắn như vậy. Có nhiều người tưởng tại Giuđa giữ túi tiền, nên
Chúa Giêsu bảo hắn: Hãy mua những gì chúng ta cần dùng trong dịp lễ, hoặc Người
bảo hắn bố thí cho người nghèo. Vậy sau khi nhận miếng bánh đó, Giuđa liền đi
ra. Bấy giờ là đêm tối. Khi Giuđa đi rồi, Chúa Giêsu phán: "Bây giờ Con
Người được vinh hiển, và Thiên Chúa đã được vinh hiển nơi Người. Nếu Thiên Chúa
được vinh hiển nơi Người, thì Thiên Chúa lại cho Người được vinh hiển nơi chính
Mình, và Thiên Chúa sẽ cho Người được vinh hiển! Các con yêu quý, Thầy chỉ còn
ở với các con một ít nữa. Các con sẽ tìm Thầy, và như Thầy đã nói với người
Do-thái: "Nơi Ta đi, các ngươi không thể đến được", nay Thầy cũng nói
với các con như vậy". Simon Phêrô hỏi Người: "Thưa Thầy, Thầy đi
đâu?" Chúa Giêsu trả lời: "Nơi Thầy đi, nay con chưa thể theo tới đó
được, nhưng sau này con sẽ theo Thầy".
Phêrô thưa lại: "Tại
sao con lại không theo Thầy ngay bây giờ được! Con sẽ liều mạng sống con vì
Thầy". Chúa Giêsu nói: "Con liều mạng sống vì Thầy ư? Thật, Thầy nói
thật cho con biết: trước khi gà gáy, con đã chối Thầy ba lần".
Suy niệm
Qua
đoạn Tin mừng hôm nay tôi nhớ lại lời của Tổng Giám Mục Dom Helter
Camara: “Không phải chỉ có một
định nghĩa về thánh thiện mà đã có cả hàng chục hàng trăm. Thế nhưng có một định nghĩa mà tôi thích nhất: sống thánh thiện là phải chỗi dậy ngay khi
bị ngã, chỗi dậy
với lòng khiêm nhường và vui mừng. Không phải có ý nói là không bao giờ được sa
ngã theo đàng tội lỗi, mà muốn nói lên ý nghĩa là ta có thể nói: ‘Vâng lạy Chúa
con đã sa ngã một ngàn lần, và nhờ ơn Chúa giúp con đã chỗi dậy một ngàn lẻ một
lần’. Tất cả ý nghĩa là như vậy. Tôi thích suy nghĩ về điều đó”.
Chúa biết rõ tính cách
của từng con người một. Cả Giuđa và Phêrô đều là môn đệ của Chúa,
hơn thế nữa còn thuộc nhóm 12, những con người luôn gần gũi, luôn
được Chúa yêu thương và dạy dỗ. Chúa biết Giuđa hay tính toán nên giao
cho ông làm quản lý dù nhiều khi ông cũng hay gian dối, lọc lừa. Chúa
biết Phêrô bốc đồng, nhưng được cái có nhiệt tình, nên giao cho ông sứ
mạng đứng đầu…
Hơn thế nữa, cả hai đều
được Chúa luôn nhắc nhở, cảnh báo về những chuyện xấu của họ. Đối
với Giuđa, Chúa Giêsu đã nói: “Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ
nộp thầy”.Hoặc sau khi
trao miếng bánh cho ông, Chúa Giêsu cũng đã nhắc khéo: “Anh làm gì
thì làm mau đi!”… Còn Phêrô, sau lời quyết tâm theo Thầy, Chúa Giêsu
đã báo trước cho ông ta biết: “Gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần”…
Cả Giuđa và Phêrô đều là
những con người bất xứng, đều đã sa ngã. Nhưng Giuđa thì đã thất
vọng tìm đến cái chết, còn Phêrô thì biết chỗi dậy sau cái nhìn
của Chúa.
Chúa vẫn dành những tình
cảm đặc biệt cho Giuđa như tin tưởng giao cho ông chức quản lý, trao
bánh cho ông… Nghĩa là tình yêu vẫn lên tiếng gọi mời ông, nhưng ông
đã không lấy tình yêu đáp trả lại tình yêu.
Còn Phêrô sau khi chối
Thầy: “Chúa
quay lại nhìn ông, ông sực nhớ lời Chúa đã bảo ông… ông ra ngoài khóc
lóc thảm thiết” (Lc
22,61-62).
Điều quan trọng là biết
sai để sửa sai, biết mình ngã để chỗi dậy. Giá trị của con người
không hệ tại ở bao nhiêu việc đạo đức tốt lành, nhưng hệ tại ở chỗ
họ đã nhận ra được bao nhiêu sự sai trái của mình và đã sửa đổi
được bấy nhiêu? Một việc tốt tự nhiên sẽ dễ làm hơn là cố gắng mỗi
ngày để bỏ đi được một tính xấu. Ví dụ người có lòng thương cảm,
tự nhiên thấy người nghèo là muốn giúp đỡ, và giúp đỡ là chuyện
quá dễ đối với họ. Nhưng có người thích soi mói, hôm nay biết được
chuyện xấu của người khác. Lẽ ra họ sẽ tận dụng để tấn công người
anh em mình, nhưng họ đã cố gắng để im lặng… Như vậy giữa việc bố
thí và việc thinh lặng, việc nào dễ hơn?
Lạy Chúa xin cho con luôn
đặt mình trước tình yêu của Chúa, để thấy dù con có như thế nào đi
chăng nữa Chúa vẫn tin tưởng và yêu thương con. Chúa không muốn con
thất vọng, không muốn con phải chết, nhưng muốn con thấy mình còn có
những bất toàn, thấy mình yếu đuối tội lỗi, và quan trọng nhất là
“muốn con ăn năn sám hối và được sống”. Xin cho con trỗi dậy mỗi
lần sa ngã và mạnh dạn ngã vào lòng Chúa để được Chúa ôm ấp vỗ
về. Xin cho con biết quay trở về mỗi khi biết mình đã đi hoang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét