Giáo xứ Tây Ninh: Thánh Lễ cầu cho Tổ Tiên – Ông Bà –
Cha Mẹ Tại Đất Thánh ngày 02.11.2018
Lúc 16g30 chiều 06.02.2019
(tức mùng 02 tết Âm Lịch), cùng với toàn thể Giáo Hội Công Giáo, Giáo xứ Tây
Ninh đã cử hành Thánh Lễ đặc biệt cầu nguyện cho Ông Bà, Tổ Tiên – những người
đã qua đời. Đồng thời, đây cũng là dịp để con cháu bày tỏ lòng kính nhớ đến
Ông Bà, Cha Mẹ, và những người thân yêu đã được Chúa gọi về. Vì thế, Thánh Lễ
này có hiện diện của đông đảo bà con giáo dân trong Giáo xứ, nhất là những
người con xa xứ cũng tham dự trong thánh lễ hôm nay.
Thánh lễ do Cha Chánh xứ
Gioan Võ Hoàn Sinh Thành chủ tế, cùng đồng tế với Ngài
là Cha Luciano Nguyễn Thành Tiến, Quản xứ Giáo xứ Bình Nguyên (hạt Củ Chi) là
người con của Giáo xứ.
Mở đầu Thánh lễ Cha Gioan đã mời gọi chúng ta trong ngày Mùng 1 tết-trước hết dâng lời
tạ ơn Chúa, cầu bình an, thì trong ngày mồng hai tết, Giáo Hội mời gọi
chúng ta kính nhớ tổ tiên, ông bà, cha mẹ. Mừng lễ hôm nay
là dịp nhắc nhở chúng ta nhớ đến nguồn cội của mình
và công ơn sinh thành dưỡng dục của tổ tiên, ông bà, cha
mẹ chúng ta..
Theo truyền thống tốt đẹp của Người Công Giáo, cứ vào ngày mùng 2 tết Nguyên đán
hàng năm, Giáo
xứ Tây Ninh đều tổ chức thánh lễ Cầu cho Ông bà tổ tiên và Cha mẹ tại Đất
Thánh của Giáo xứ. Năm nay Giáo xứ đã được đón nhiều người con của Giáo xứ đang bước đi trong hành
trình Ơn gọi của Mình tại các Nhà dòng và Tu viện. Với sự hiện diện của các
Chủng sinh trên đã làm cho bầu khí tại Đất Thánh Giáo xứ tại Ấp Bình Trung, xã Bình
Minh, Tp Tây Ninh trở nên lắng đọng và tràn ngập niềm vui. Dù rằng 16g30 Thánh lễ mới bắt đầu,
nhưng ngay đầu giờ chiều Bà con đã có mặt tại Đất thánh trong đó có rất nhiều
người là con cháu xa xứ lâu ngày mới trở về quê hương để thăm viếng Ông bà cha
mẹ đang yên nghĩ tại đây. Trước khi bắt đầu Thánh lễ mọi người tham dự đã quy
tụ xung quang Lễ đài Dâng lên Mẹ Maria Nữ vương các đẳng linh hồn năm mươi sự
thương khó của Chúa.
Lòng người như chùng xuống khi
bước vào cổng Đất Thánh, bởi vì tất cả lo toan, bon chen cuộc đời đều được để lại
sau lưng, dù rằng đây đó
vẩn còn nhiều lời chúc nhau trong năm mới, nhưng Tâm hồn mọi
người đều hướng về những người đang yên nghỉ nơi đây. Không gian thật ấm cúng
khiến cộng đoàn cảm thấy gần gũi hơn với những người thân yêu đã ra đi, và lắng
đọng tâm hồn tìm về với Chúa suối nguồn bình an. Bởi thế, trước đó dù rằng phải lo toam chuẩn bị cho
những Ngày tết nhưng từ nhiều ngày qua, bà con đều dành thời gian đến
phần mộ của tổ tiên để chăm sóc, lau chùi, quét dọn sạch sẽ, trang hoàng lại
cho ngôi mộ của người quá cố cho tươm tất, đẹp hơn.
Bà con tham dự Thánh lễ hôm nay rất đông đảo, có thể nói
mọi người con dù đi làm ăn ở xa, học hành ở xa,… họ cũng tranh thủ về tham dự
Thánh Lễ tại Đất Thánh nhân ngày hôm nay và viếng mộ Ông bà của mình. Điều đó
cho thấy, người giáo dân Công Giáo nói chung và giáo dân Tây Ninh nói riêng rất
hiếu kính đối với Ông bà tổ tiên, yêu mến sâu sắc người quá cố và trọng kính
Thiên Chúa.Thánh Lễ hôm nay nhắc nhớ chúng ta sống thảo hiếu, sống trọn tình
với người còn sống cũng như những người đã khuất. Chắc chắn đứng bên phần mộ
người thân đã ra đi, những hình ảnh, những ký ức của người thân sẽ lại trở về
với mỗi người.
Trong phụng vụ Thánh Lễ
hôm nay, các bài đọc trong đều nhắc nhớ đến vai trò, bổn phận của con cái đối
với những Đấng Sinh Thành. Đặc biệt, trong phần bài giảng của mình, cha Luciano
đã nhấn mạnh đến Điều Răn thứ tư “Thảo kính Cha Mẹ”. Qua Điều Răn này,
cha Luciano đã giải thích cho cộng đoàn hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của chữ
Hiếu trong đạo Công Giáo. Người Công Giáo theo đạo không có nghĩa là phải
từ bỏ Tổ Tiên – Ông Bà – Cha Mẹ, như những hiểu lầm trước đây, ngược lại họ còn
phải làm tròn bổn phận của con cái đối với Cha Mẹ một cách vẹn toàn như Thánh
Phaolô đã dạy“Kẻ làm con phải vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp
lòng Chúa” (Cl 3, 20).
Thật vậy, Người Á Đông
nói chung, đặc biệt người Việt Nam nói riêng rất đề cao chữ HIẾU và nâng chữ Hiếu lên thành ĐẠO, đó là ĐẠO HIẾU.
“Mẹ cha vất vả nuôi mình//Từ
khi trứng nước công trình biết bao./ Làm con phải nhớ công lao,/ Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”.
Kẻ làm con phải “Dĩ hiếu
vi tiên” nghĩa là lấy hiếu làm đầu. Theo truyền thống Nho giáo, trong các tội
người ta phạm thì tội bất hiếu là tội nặng nhất.
Kính nhớ ông bà tổ
tiên là nét đẹp trong văn hoá Việt Nam. Việc bày tỏ lòng thảo hiếu không chỉ là
văn hoá mà còn là Đạo hiếu, Đạo làm người. Phận làm con, chúng ta không thể kể
hết, không thể đo đếm được công ơn sinh thành dưỡng dục của mẹ cha: “Công
cha như núi Thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.” Do đó, Cha Luciano cũng nhắc nhở mỗi
người chúng ta rằng: Kính nhớ Ông bà tổ tiên là mỗi người chúng ta phải thường
xuyên Cầu nguyện cho Các Ngài, vì các Ngài đang bị giam cầm không thể nào cầu
nguyện cùng Thiên Chúa để được xin tha tội. Và việc cầu nguyện của mỗi người
chúng ta được tốt đẹp nhất là xin lễ cho các Ngài. Thế nhưng mỗi người chúng ta
không phải là cứ gửi của xin lễ cho các Cha là đủ là chúng ta còn phải có lòng
đó là: Chúng ta còn phải hiệp thông với Linh mục chủ tế để cầu xin Thiên Chúa
cho các Ngài.
Thường khi nói đến đất thánh, nghĩa trang, nghĩa địa…
người ta nghĩ ngay đến một không gian lạnh lẽo, hoang vu, gây cảm giác sợ sệt
và người ta luôn muốn tránh né nơi ấy. Thế nhưng nếu tham dự thánh lễ của người
người công giáo tại các đất thánh dành cho người đã qua đời, nhất là trong Thánh
lễ cầu cho Ông bà tổ tiên này, chắc chắn những cảm nhận sẽ hoàn toàn ngược lại.
Hôm nay tại đất thánh Tây Ninh, khung cảnh vẫn là
những nấm mộ hàng hàng lớp lớp nhưng những người sống cảm thấy gần gũi và thân
thương với những người đã chết. Không phải số người đông đảo có mặt tại đất
thánh này xua đi cái lạnh lẽo như người ta vốn nghĩ, nhưng quan trọng nhất là
chính niềm tin vào Chúa Kitô phục sinh, chính niềm tin vào mầu nhiệm các thánh
thông công trong giáo hội, niềm tin vào mầu nhiệm kẻ chết sống lại đã làm cho
người sống và người chết gần nhau hơn. Nhất là nhắc nhở mọi người chúng ta là:
Chúng ta hãy nhìn lại lòng thảo
kính của chúng ta đối với cha mẹ.
Đó là, chúng ta đã yêu
mến, biết ơn, vâng lời và giúp đỡ cha mẹ khi các ngài còn
sống và cũng như đã qua đời chưa?
Thật vậy, nuôi cha mẹ già không
phải là dễ. “Mẹ nuôi con như
trời như bể, con nuôi mẹ con kể từng ngày”; Họ coi việc chăm sóc cha mẹ già
là một gánh nặng nên đùn đẩy trách nhiệm cho nhau. Tục ngữ Việt Nam có câu: “Sống không cho ăn, chết thì làm
văn tế ruồi” là lời nhắc nhớ
con cháu phải cần kíp chăm sóc cha mẹ bao nhiêu có thể khi các ngài còn sống
với ta trong cõi đời này. Và trong dân gia Người ta thường nói: “Cách mặt
xa lòng”. Điều đó rất đúng trong đời sống thực tế hằng ngày bởi vì xa nhau
thì mối tình dễ bị nhạt nhòa, dễ bị quên lãng. Nếu ông bà cha mẹ còn sống mà ta
còn ít nhớ đến thì làm sao ta có thể nhớ đến các ngài hằng ngày khi các ngài đã
qua đời? Thật ra, các ngài qua đời hay đã khuất núi nhưng vẫn hiện diện Chứ
không phải trở về hư vô. Giữa âm và dương thật gần gũi. “Người chết nối linh thiêng vào
đời” là vậy.
Vậy, mồng Hai Tết hôm nay,
chúng ta được nhắc nhớ về bổn phận hiếu thảo với các bậc tổ tiên, ông bà cha
mẹ. Hãy chăm sóc, phụng dưỡng khi cha mẹ còn sống; Hãy dâng một nén hương, một
lời nguyện cầu lên Thiên Chúa để cầu nguyện cho linh hồn tổ tiên ông bà cha mẹ
đã qua đời, để ngày Xuân của chúng ta không chỉ là mùa xuân của ân nghĩa đối
với nhau mà còn là mùa xuân của lòng báo hiếu với người đã khuất.
Thánh lễ kết thúc trong với Phép lành cuối lễ của Linh
mục chủ tế.
Lạy Chúa xin cho Con biết sống
như lời Chúa dạy, đó là: “Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ, theo tinh thần của
Chúa, vì đó là điều phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có
kèm theo lời hứa: Để ngươi được hạnh phúc và trường thọ trên mặt đất này” (Ep
6,1).
Giuse Nguyễn Hữu Lộc – Ban Truyền thông Giáo phận Phú
Cường.